Nơi nào không có bùn thì không sen (Thiền sư Thích Nhất Hạnh )


Trong hình dung của mọi người thiên đường là gì à !

       Còn đây là thiên đường của alex nó không không đẹp tuyệt mỹ như những nơi khác, nhưng mà nơi alex thấy bình yên nhất trong cuộc đời ...

      Có lẽ vì alex sinh ra và lớn lên ở đây nên cứ mỗi lần đi xa là lại thấy muốn trở về, sau những chuỗi ngày lang thang cuộc đời kiến sống, khi ở độ tuổi trưởng thành của một người đàn ông cần một gia đình ấm yêm. 
     Vậy mà đã hơn ba năm trải qua bốn mùa Xuân - Hạ - Thu - Đông, những bước chân trên mạnh đất Sài Gòn này, nay lại vẫn tiếp tục đi trên con đường đông người tất nập ấy, một ngày sống trong bốn mùa xuân hạ thu đông, sáng nắng rồi chiều mưa, cuộc sống cứ ồn ào như vậy trôi qua theo năm tháng, đôi khi chẳng có nơi nào để bản thân tìm được chốn bình yên thuộc về riêng mình, không biết ngày đêm là gì ...
        Sáng nay alex có nghe Thầy Minh Niệm nói rằng : "Hạnh phúc hay không là do mình chứ không phải do người khác, hãy giữ gìn một tâm hồn an tĩnh, vì chỉ khi đó ta mới có thể cảm nhận được sự tồn tại của bản thân và yêu mến nó, để chúng ta bớt đổ thừa lên người khác, lên hoàn cảnh bằng cảm xúc của mình, khi chúng ta còn mong cầu, còn hy vọng còn theo đổi những đối tượng xung quanh quá nhiều, thì lúc đó chúng ta chẳng thể sống cho mình được nữa, công việc sẽ có lúc thành công, sẽ có lúc thất bại, người thương có khi thương nhiều hay thương ít, cuộc đời có khi buồn, cũng có khi vui, phải giữ tâm bình an mới tìm được hạnh phúc cho riêng mình.

       Đã có một lúc nào đó chúng ta thật sự cúi xuống tận hưởng những cái đu đương nhẹ nhàng của cỏ dại, đưa tay chạm lấy những bông hoa trong ánh nắng vàng mật ngọt, lắng nghe tiếng róc rít chạy của dòng suối nhỏ bên đường, có một lúc nào đó ta thật sự bỏ hết tất cả để thong dong bước đi, và thực sự sống một lần."

      Alex cũng không biết có sống được như thầy nói hay không ?

      Những đứa trẻ nghèo lớn lên từ miền núi như alex, vội vã chạy khỏi vùng quê nắng gió, để tìm một cuộc đời mới là cả một chẳng đường gian khó chông chênh, những cái lo lắng, bất an của thời niên thiếu như là vết thương lớn, chẳng bao giờ lành lại, nó khiến alex sợ hãi, những ngày bình an mà alex đang có, một ngày nào đó sẽ vụt mất đi, nhưng Thiền sư Thích Nhất Hạnh đã từng nói, nơi nào không có bùn thì không sen, cũng như thế đau khổ và hạnh phúc như mà phát triển, chạy trốn đau khổ để đi tìm hạnh phúc, thì cũng như đi tìm sen ở nơi không có bùn, vậy nên alex chấp nhận cả những ngày đã qua, những điều sẽ tới, để hôm nay có thể nhắm đôi mắt lại và yêu thương những tiếng xe ồn ào ở nơi dòng người tất nập đang ngày đêm đi làm ăn và mưu sinh.

Nhận xét

Đăng nhận xét

Bài đăng phổ biến