CÓ NHIỀU QUYẾT ĐỊNH THẬT ÍCH KỶ
NHỮNG QUYẾT ĐỊNH CHO RIÊNG MÌNH
Khi còn ở lứa tuổi mới biết nhận thức, tôi chưa cảm nhận được cảm xúc giữa hai người khác giới là như thế nào ? Tôi chỉ biết là phải yêu một người khác giới mình và rồi lập gia đình sinh con đẻ cái như bao người khác, mà khi đó còn chưa biết làm sao để có con cái nữa... chỉ biết là mình sẽ như bao người khác mà thôi...
Khi lớn hơn một chút ở tuổi dạy thì, tôi bắt đầu khám phá cảm xúc của tôi và học theo đám bạn bè cùng lứa tuổi, thấy họ bảo làm thế này sẽ vui, làm thế kia sẽ hạnh phúc...tôi bắt đầu đi trên những bước con đường ở tuổi dạy thì mà không có sự dạy dỗ hay dẫn lối từ gia đình...năm này qua năm khác.
Khi qua tuổi dạy thì, tôi cũng có vài đứa bạn giới thiệu cho vài bạn khác giới ở trong trường, rồi cũng biết dẫn đi chơi nơi này nới kia như bao cặp yêu nhau bình thường...cũng tạo ra ấn tượng tốt với những bạn khác giới và vài mối tình không đi đến đâu... bởi khi bên họ tôi chỉ xem họ như là bạn thân của tôi, dần dần họ cũng chán kiểu tình yêu là tình bạn đó rồi bỏ tôi...
Khi tôi đã qua tuổi dạy thì và không một mối tình nào khác giới nên duyên... tôi bắt đầu bối rối và nhìn nhận cảm xúc thật sự của mình là gì ?...
Rồi một ngày kia khi bước chân ra xa khỏi tầm tay của gia đình... tôi đã dành thời gian lắng nghe cảm xúc của bản thân là gì thực sự, rồi lại một lần nữa khám phá ra một cảm xúc thật sự của chính mình... và từ đó ngày này qua năm khác... Tôi đã được sống thực tế với cảm xúc của mình từ đó đến năm tôi tròn 29 tuổi...
Vào dịp sinh nhật thứ 29 của tôi, quyết định mà tôi đã chuẩn bị bao năm qua đã đến lúc cho tôi hai sự lựa chọn, một là cưới một Cô vợ và sinh thêm vài đứa cháu cho bố mẹ tự hào...Hai là công khai giới tính thật rồi chịu trách nhiệm với kết quả mình đưa ra...
Rồi, tôi đã lựa chọn phương án thứ hai để giải thoát cho đôi bên...từ đó đến bây giờ đã là tròn một năm comeout, bị gia đình bỏ mặt ra hồn và tôi cũng học được nhiều bài học quý giá trong suốt những chặng đường đi đó...
Tôi không buồn cho quyết định mình đưa ra, chỉ là đôi khi chúng ta lựa chọn sống cho riêng mình cũng thật dễ chịu đến chừng nào...Nhưng một phần về chữ hiếu tôi cũng thật bật hiếu với cha mẹ và cảm thấy quyết định mình đưa ra thật vô tâm với bố mẹ...Nhưng dù sao thì vẫn vậy bước tiếp và sống thật tốt để làm những điều nên làm ở chặng đường tiếp theo trên đường đời để cho bố mẹ cảm thấy đỡ buồn lòng...
Tôi là Alex tác giả của những dòng nhật ký này.
Hy vọng rằng nếu một ngày nào đó trên đường đời, bạn vô tình lướt qua những bài viết này mà cùng chung cảnh ngộ thì cũng đừng có buồn, cũng có người giống như bạn ở trên đời... bị bố mẹ từ chối cách sống và gia đình từ mặt...những cú sốt đó sẽ làm chúng ta không có giây phút nào vơi đi...cũng như nỗi buồn chúng ta đã ban đến cho bố mẹ và gia đình.
Mến chúc bạn một đời an nhiên và sống thật hạnh phúc trên những con đường mà mình lựa chọn cho riêng bạn !.
HCMC 13-6-2024
Nhận xét
Đăng nhận xét