Gửi tình yêu của em


Mong anh một đời an nhiên

        Có những ngày tôi đã ngồi trên bàn làm việc của mình khoảng vài tiếng đồng hồ, không biết chia sẻ từ đâu về nhiều khoảng khắc của tôi đến với bạn...
        Có thể có quá nhiều khoảnh khắc tôi không thể tả hết thành một bài viết...Bởi cuộc sống của tôi là một mỡ hỗn độn từ khi tôi bước chân vào cuộc đời này. 
Nhưng hôm nay, có thể tôi sẽ kể cho bạn nghe về tình yêu đầu tiên của tôi...
        ...Khi đó tôi 19 tuổi và đó là lần đầu tiên tôi đặt chân đến Thành vinh (Nghệ an) để theo học chương trình Đại học trong thời gian 4 năm, với chuyên ngành Kế toán tại Trường Đại HọcVinh, ở đó cuộc đời tôi đã thay đổi mãi mãi cho đến hiện tại tôi đã tròn 30 tuổi, nhưng tôi sẽ vẫn kể câu chuyện đó để bạn biết rằng... Tôi đã được yêu một người đầu tiên lớn hơn tôi 21 tuổi và là một người đồng tính như tôi...
        Năm đầu sinh viên, tôi đã gặp Anh ấy, tình yêu đầu tiên của tôi trên một trang mạng xã hội, hồi đó tôi vừa mới biết sử dụng Facebook nên đã tình cờ rung động với Anh ấy...
        Bạn biết không ? tôi và Anh ấy quen nhau gần nửa năm mới gặp nhau lần đầu tiên, để kể về anh ấy thì tôi chỉ biết dùng một từ "Ga lăng" như lời đồn về trai Hà nội vậy...Vào một buổi tối, Anh ấy đi tàu từ Hà nội vào Vinh để gặp tôi và rồi đưa tôi Quảng Bình đi thăm Bác Võ Nguyên Giác (tròn 100 ngày) trên chuyến tàu từ ga vinh đi ga Đồng lê (Quảng bình) ngồi cạnh anh ấy mà trái tim tôi kiểu như ngừng đập...
        Chúng tôi không có ở lại Quảng bình, đi về trong ngày rồi quay về Vinh dừng chân tại một nhà nghỉ gần xóm trọ tôi ở...Đó là đêm đầu tiên tôi đã được yêu với một người là tình yêu của đời tôi...
        Ngày hôm sau anh ấy trở về Hà nội, và chúng tôi vẫn giữ liên lạc với nhau suốt gần nhiều năm trở về sau...trừ hiện tại tôi mất liên lạc với anh ấy mà thôi... nhưng trong thân tâm tôi vẫn luôn nghĩ rằng... trái đất này tròn mỗi ngày tôi sẽ luôn cầu chúa sẽ phù hộ cho nhân duyên tôi và anh ấy gặp lại nhau...
        Có lẽ bạn sẽ nghĩ, tại sao yêu nhau lâu đến như vậy lại không ở bên nhau phải không ? Nhưng bạn biết không ...sau khi anh ấy trở về Hà nội chúng tôi đã có nhiều cuộc tranh cãi như bao tình yêu khác... yêu xa thật sự khó khăn với tôi, và tình yêu giữa tôi và anh ấy không có màu hồng như mong đợi, nhưng chúng tôi vẫn nói chuyện với nhau sau những lần cãi nhau thật lớn ấy, tưởng chừng tình yêu không đủ lớn để bước tiếp nữa... thời đấy tôi còn là sinh viên cũng không có điều kiện ra Hà nội thăm anh ấy, anh ấy thì lại là công việc trong nhà nước nên cũng không vào thăm tôi được...
Nhưng, nguyên nhân khiến chúng tôi không thể đến với nhau được...         Vào một ngày anh ấy đã nói lý do với tôi...Anh ấy đã có vợ và con, bạn biết không, khi đó tôi cảm nhận tôi là kẻ thứ ba vậy... tôi đã tuyệt vọng vào tình yêu đầu tiên của tôi... nhưng có lẽ tôi và anh ấy đâu đó vẫn còn một chút tình cảm ở đâu đó trong giới hạn, vì vậy mà chúng tôi chỉ giữ liên lạc nhưng không thể gặp và không thể đến với nhau suốt những năm tháng tuổi trẻ đó...
        Sau khi tôi ra trường, tôi có nhập ngũ rồi cũng xuất ngũ và từ bỏ quê hương Nghệ an để vào Nam lập nghiệp...
        Bắt đầu cuộc sống mới tại đây, tôi đã cắt hết mọi liên lạc (trừ gia đình) nơi đây cho tôi cuộc sống mới và có nhiều cơ hội để phát triển bản thân mình hơn...
        Nhưng đâu đó, tôi vẫn mong được gặp lại anh ấy...
Mong Anh một đời An nhiên.
        Em !.


Nhận xét

Bài đăng phổ biến