CHO NHỮNG NGÀY MƯA
Viết cho những ngày mưa gió.
Hôm nay tôi nhận ca làm như mọi khi, từ 18h00 -06h00 ngày mai, ngày 23/08/2024, tôi vừa nhận ca được một lúc thì trời đổ mưa...
Mọi người biết thời tiết Sài Gòn nắng mưa thất thường rồi phải không... Nhưng tháng 8 Sài gòn lại mưa nhiều hơn đấy mọi người à, như tôi vừa nói ở trên, khi tôi nhận ca được một lúc thì trời mưa rất lớn, thường những cơn mưa lớn sẽ chỉ kéo dài khoản 10 phút là cùng thôi mọi người à, sau cơn mưa thì chỗ tôi đứng bị ướt hết và không có chỗ đứng, tôi mang giày đi làm để không có mối đốt... và đôi giầy của tôi tui không bị ướt nhưng sau cơn mưa tôi di chuyển khó hơn... bởi vì đôi giày của tôi đã bị rách dưới đế rồi, do tôi chưa có điều kiện mua đôi mới nên tạm thời đang đi đôi giày cũ mà Ba tôi mua tặng cách đây 3 năm về trước...
Tôi ngồi nhìn cơn mưa lớn và nhìn các Anh chị làm trong văn phòng ra về, dần cơn mưa cũng tạnh và đèn trên văn phòng cũng đã tắt hết đèn, là lúc không còn ai ở trên nữa, chỉ còn mỗi một người vẫn đang còn trực an toàn ở trên lầu 1, nhưng ở trong nhà công việc vẫn thấy đỡ hơn, mưa nắng không có ảnh hưởng đến sức khỏe là bao...
Tôi đã ngồi đợi mọi người trong văn phòng đi ra về hết từng người một, rồi ngồi kiểm tra xung quanh công ty... Sau cơn mưa kèm theo những cơn gió se lạnh...
Tôi ngồi nhìn những ánh đèn của tòa nhà bên cạnh bật sáng lên từng căn, đó là lúc cũng đã tối, khi mọi người đi làm về, còn tôi thì bắt đầu nhận ca...
Bỗng nhiên đầu tôi trống rỗng và không có suy nghĩ gì, tôi cảm thấy nghe mùi hơi đất sau cơn mưa... tôi thấy ánh đèn khuya bắt đầu sáng dần khi màn đêm buông xuống, tôi dậy tắt hết tất cả các bóng đèn trong văn phòng rồi khóa các cửa ra vào...
Tôi ngồi viết những dòng nhật ký này như một sự mơ tưởng, không có mở đầu hay sẽ kết thúc câu chuyện như thế nào, tôi trống rỗng trong suy nghĩ và chỉ biết nghĩ được những hành động vừa rồi mình làm để viết lại ngày hôm nay của tôi thật ...?
Tôi chấm hỏi, liệu khả năng của mình chỉ có đến đây thôi sao ? hay còn gì hơn nữa... tôi vẫn còn trống rỗng và chưa biết mình đang muốn gì hay có kế hoạch gì cho tương lai nữa...
Giống như tôi đang say rượu hay không biết mình làm nữa...
Có lẽ tôi đang cần thời gian để relax chăng?
và tôi ngồi viết cũng đã lâu không có gì để viết nữa... tôi sẽ dừng lại tại đây và ngồi nghe một bản nhạc hay một đoạn phim,... để qua đêm nay đi...
Nhật ký Bảo vệ, ngày 22/08/2024.
Nhận xét
Đăng nhận xét